Hắn bỗng nhớ ngày trước, có 1 cậu bé con được mẹ nói rằng, nếu cậu bé ngoan, làm được nhiều việc tốt thì mỗi tối bà tiên sẽ đến và đặt dưới gối một viên kẹo như phần thưởng cho sự ngoan ngoãn của mình. Vì thế, mỗi ngày, cậu bé đều cố gắng thật ngoan, làm thật nhiều việc để giúp đỡ mọi người. Lớn hơn 1 chút, cậu bé biết rằng chẳng có bà tiên nào cả, chỉ có 1 người mẹ ngày ngày đợi cậu ngủ say rồi đặt dưới gối viên kẹo. Mặc dù vậy, cậu bé vẫn giả vờ ngủ say khi người mẹ đặt viên kẹo dưới gối. Và giờ, cậu bé lớn xác ấy túm lấy nắm kẹo và chạy đi tìm mẹ.
_ Mẹ, sao lại có những viên kẹo dưới gối của con?
_ À, hôm qua con đã rất ngoan nên bà tiên đã thưởng cho con đó!
_ Con không phải con nít! Không có bà tiên nào cả! Chỉ có mẹ mà thôi! Mà sao mẹ lại để kẹo dưới gối của con? Mấy năm nay, con đâu có ở nhà?
_ Mẹ để kẹo dưới gối vì mẹ tin ngày nào đó, đứa con trai ngoan ngoãn của mẹ rồi cũng trở về!
Không biết lúc này mẹ hắn đang tỉnh hay mê. Nhưng những tia yêu thương ấm áp trong ánh mắt mẹ là rất thật. Hắn bỗng nhớ da diết tiếng bước chân khe khẽ mội đêm của mẹ mà hắn nghe được trong giấc ngủ chập chờn. Lí do để 1 tên tội phạm như hắn hoàn lương có vẻ thật nhỏ bé, tầm thường như những viên kẹo. Nhưng hình như với lòng tin yêu, tha thứ thì 1 viên kẹo bé nhỏ cũng chứa đựng 1 điều kỳ diệu lớn lao, phải không?
Nguyễn Quỳnh Anh (TP HCM)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét